"Các chuyển động là điều trọng yếu. Chuyển động và phán đoán hướng đi của những quả bóng. Điều quan trọng không phải bề mặt, mà là thời điểm”, đó là chia sẻ của Rafael Nadal về cách anh chơi bóng trên sân đất nện.
Vào năm 2010, ở tuổi 24, Rafael Nadal đã trở thành tay vợt nam thứ 7 trong lịch sử và là người trẻ nhất trong Kỷ nguyên Mở rộng hoàn tất Career Grand Slam (sưu tập 4 chức vô địch Grand Slam): vô địch Úc và Mỹ mở rộng, Wimbledon, và Pháp mở rộng.
Mảnh ghép cuối cùng tại Melbourne đã đưa Nadal lên ngôi vương trong giới quần vợt, mặc dù vẫn còn một số tranh luận vô cớ. Tính đến tháng 6 năm 2020, anh giành được 19 danh hiệu Grand Slam từ 27 trận chung kết, chỉ đứng sau kỷ lục của Roger Federer với 20 Grand Slam từ 31 trận.
Cực bất ngờ, 12 trong số 19 lần vô địch đó đến từ sự thống trị của Nadal tại giải Pháp mở rộng.
Tình yêu của anh với độ xoáy tuyệt vời từ sân đất nện đã giúp Nadal không thua một set đấu nào tại Sân vận động Roland Garros. Thành tích chung của anh tại giải đấu là 93-2.
Mười lăm năm trước, để lọt vào trận Chung kết Grand Slam đầu tiên của mình, Nadal đã phải đối đầu với Roger Federer trong trận bán kết tại Roland Garros. Đây là lần thứ ba trong 40 lần hai gã khổng lồ quần vợt đối đầu nhau, sau hai lần gặp nhau ở Miami. Tính đến tháng 6 năm 2020, Nadal có quyền khoe khoang 24 chiến thắng so với 16 trận thua trước vị bá chủ người Thụy Sĩ.
Trước trận bán kết giải Pháp mở rộng năm 2005, Federer đã đốt cháy làng quần vợt bằng bốn chức vô địch trong sáu giải đấu Grand Slam gần nhất, nhưng Career Grand Slam của anh đã bị trì hoãn liên tục do thành công của Nadal tại Roland Garros. Từ năm 2006 đến 2009, Federer đã lọt vào bốn trận chung kết Pháp mở rộng liên tiếp và để thua ba trận đầu tiên trước Nadal. Trong trận chung kết năm 2009, Federer đánh bại tay vợt người Tây Ban Nha Robin Söderling mà không thua một set nào.
Giống như lần gặp gỡ đầu tiên ở Florida khi anh 17 tuổi, Nadal đã kết thúc giải Pháp mở rộng của Federer, mặc dù phải đấu thêm hiệp phụ. Đó là ngày 3 tháng 6 năm 2005: Sinh nhật lần thứ 19 của Nadal.
Hai ngày sau, tay vợt đến từ Manaco phải đối mặt với đối thủ người Argentina Mariano Puerta, một tay vợt đứng thứ 9 thế giới tại ATP vào tháng 8 năm 2005. Với tỉ số 6-7, 6-3, 6-1, 7-5, Nadal đã vô địch giải Pháp mở rộng lần đầu tiên và là danh hiệu Grand Slam đầu tiên của anh. Đây cũng là một trong bảy danh hiệu sân đất nện mà Nadal đã đạt được vào năm 2005, nhiều nhất trong một mùa giải.
Trong trận đấu đó, Nadal có lợi thế 6-5 ở set đầu tiên, anh đã đánh một cú lốp bóng cực chính xác qua người đối thủ Nam Mỹ, sau khi bị Puerta kéo đi khắp sân. Mặc dù Puerta đã thắng set đầu tiên trong hiệp phụ, nhưng cú đánh đã chứng tỏ sự kích thích thoáng qua trong một Nadal trẻ và non nớt. Anh đã kịp thời trả đũa ngay lập tức bằng cách càn quét hai set tiếp theo, và kết thúc trận đấu trong set thứ tư.
Điều đó có nghĩa là, với thành công đầu tiên của Nadal, lần thứ ba sau bốn năm, chức vô địch Pháp mở rộng được trao cho một người Tây Ban Nha. Điều mà mọi người trông đợi ở cậu thiếu niên chỉ là một Albert Costa hoặc Juan Manuel Ferrero khác (cả hai chỉ có chiến thắng Pháp mở rộng là Grand Slam duy nhất của họ). Nhưng điều không thể tưởng tượng được là Nadal không chỉ dừng lại ở các ngôi vị Á quân như hai người tiền nhiệm đồng hương của mình.
Tháng 6 năm 2014, trong trận chung kết Pháp mở rộng trên sân Philip Chatrier, Nadal - gần như song song với cách thức chiến thắng trước Puerta – sau khi để thua set đầu thì anh đã vô địch Pháp mở rộng lần thứ chín với tỷ số 3-6, 7-5, 6-2, 6-4 trước Novak Djokovic. Nếu có bất kỳ nghi ngờ nào, Nadal đã tự chứng tỏ sự vượt trội của mình trong lịch sử của giải đấu.
Vào năm 2012, anh đã vượt qua kỷ lục sáu lần vô địch Pháp mở rộng của Bjorn Borg, và giờ đây lại vượt tay vợt người Thụy Điển một lần nữa khi giành chức vô địch năm lần liên tiếp (thành tích của Borg là bốn). Thành tích của Nadal hiện tại cũng đã vượt qua tám lần vô địch của Maxime Decugis, đạt được vào đầu thế kỷ 20 khi cuộc thi - lúc đó được gọi là Giải vô địch Pháp - chỉ giới hạn cho các thành viên câu lạc bộ Pháp.
Trước trận thua đầu tiên tại Pháp mở rộng năm 2009, Nadal đã thắng 31 trận liên tiếp, anh là tay vợt đầu tiên và duy nhất trong lịch sử bất bại trong tối thiểu tám trận chung kết tại cùng một giải đấu lớn từ khi bắt đầu sự nghiệp. Trùng hợp là, đó cũng là tại Roland Garros, nơi anh đã thắng trận Grand Slam thứ 100 (năm 2010 trước Gianni Mina).
Federer, Söderling, Djokovic, David Ferrer và Stan Wawrinka đều đã thất bại tại Pháp mở rộng. Năm 2019, với chiến thắng trước Dominic Thiem - một trong những đối thủ cạnh tranh gần nhất với Nadal trên sân đất nện dựa trên xếp hạng Elo của riêng anh - trong năm thứ hai liên tiếp, Nadal đã giành được chức vô địch Pháp mở rộng lần thứ 12.
Nadal đã giải thích trong một bài học trên Master Class: “Trên sân đất nện, điều tuyệt vời là bạn có thể chơi với nhiều cách khác nhau mà vẫn có kết quả tốt”. Nó cho phép anh tạo ra những cú đánh trả mạnh mẽ từ vị trí phòng thủ, đáp trả đối thủ với những cú đánh dài và cao, và bù lại những gì anh mất về tốc độ, nó giúp ích cho cú đánh trái tay của Nadal.
Thật là phù phiếm khi tranh luận một cách say mê về “tay vợt chơi hay nhất” bằng cách phản đối những thành tích của các đối thủ, như trường hợp của bộ ba quyền lực Nadal, Federer, Djokovic. Đáng nói là, bất kể cuộc tranh luận hay sự thừa nhận của riêng Rafa, không có tay vợt nào - nam hay nữ - có quá nhiều sự kiểm soát và thống trị trên một bề mặt như Rafael Nadal: Ông vua sân đất nện.