Giành chức vô địch La Liga không bao giờ là việc dễ dàng với Atletico Madrid.
Với một đội hình tương đối mỏng và quỹ tiền lương ngang bằng với… Fulham, việc khắc chế các siêu sao nổi tiếng và sức mạnh tài chính tuyệt đối của Barcelona, Real Madrid cần một nỗ lực gần như… siêu nhân.
Nó là một điều hết sức đặc biệt khi Atletico bước vào 45 phút chung kết với việc bị Barcelona dẫn trước 1-0, tại Camp Nou, trong một trận đấu họ cần ít nhất 1 điểm mà không có 2 cầu thủ tấn công quan trọng nhất, Diego Costa và Arda Turan vì chấn thương.
Có quá nhiều bất lợi chống lại họ - chấn thương, các tài năng đẳng cấp thế giới của Barcelona, gần 100 nghìn cule (CĐV Atletico chỉ có 447 vé ở trận này) - cơn ác mộng kinh hoàng nhất tưởng như đã đợi sẵn thầy trò Diego Simeone sau tiếng còi mãn cuộc. Nhưng cuối cùng, không có bất cứ điều gì xảy ra.
Những ai theo dõi Atletico vài năm trở lại đây sẽ không cảm thấy ngạc nhiên với điều đó, khi Diego Godin lao lên như một mãnh thú đánh đầu tung lưới Pinto, và trong suốt gần một hiệp đấu sau đó, họ chiến đấu như những chiến binh để bảo toàn thành quả trước nanh vuốt của kẻ thù.
Không ai ngạc nhiên vì Atletico là một đội ngũ chuyên chiến thắng trong nghịch cảnh. Họ luôn biết cách tìm ra con đường thành công khi những niềm hy vọng nhỏ nhoi nhất tưởng như đã biến mất. Atletico lẽ ra đã có thể cán đích ở La Liga mùa này với tâm thế thoải mái hơn nhiều lần.
Nếu hai trận đấu trước đó, thua 0-2 tại Levante và hòa 1-1 trước Malaga trên sân nhà, Atletico có thể kiếm được nhiều hơn 1 điểm thì họ sẽ bước đến Barcelona với chức vô địch trong tay, tận hưởng hàng rào danh dự của các cầu thủ Barca và trận đấu như một bước chuẩn bị nhẹ nhàng cho trận chung kết Champions League với Real sau đó 1 tuần.
Nhưng đó không phải cách Atletico tiến bước. Tất cả các thành công họ gần nhất có được đều đến từ những tỉ lệ cược nhỏ nhất, như cách họ lội ngược dòng, đánh bại Mou-team ngay ở Bernabeu trong trận chung kết Copa de Rey mùa trước, hay cách họ vượt qua (vẫn là lội ngược dòng) Chelsea ngay tại “pháo đài” Stamford Bridge trong bối cảnh không ai nghĩ họ còn cơ hội.
Việc Atletico đánh bật lại Barcelona ngay tại Camp Nou vì thế không phải điều gì quá mới mẻ. Đội bóng của Simeone luôn biết cách phản ứng mạnh mẽ khi bị dồn vào chân tường. Đó là tinh thần họ thể hiện xuyên suốt những mùa giải dưới trướng của HLV trẻ người Argentina.
Simeone từng mô tả đội bóng của ông giống như tầng lớp lao động trong xã hội, những người luôn luôn phải chiến đấu bằng mọi thứ vì cuộc sống của họ trong khi không ngừng hy vọng. “Thần chú” của Simeone đơn giản là vậy. Trong đầu ông không có khái niệm về các ngôi sao bóng bẩy, một đội bóng là một tập thể, và mỗi cầu thủ trong đó luôn sẵn sàng vứt bỏ vinh quang cá nhân vì lợi ích tập thể.
Simeone cũng thích mô tả các học trò của ông là những “người đàn ông” thực thụ, nghiêm túc, kiên nhẫn, tinh thần trưởng thành, sẵn sàng chịu trách nhiệm và có khả năng giữ điềm tĩnh trong mọi hoàn cảnh, dù éo le nhất.
Và bây giờ, những phẩm chất đó đang thể hiện rõ nét, và trở thành “vũ khí tối thượng” biến họ trở thành nhà vô địch ngay trong nghịch cảnh.
Tuy vậy, Atletico có thể cũng chỉ dừng lại ở mức “hiện tượng” và La Liga sẽ lại trở về câu chuyện riêng của Barcelona và Real Madrid trong những năm tới. Cây săn bàn hàng đầu của họ, Diego Costa gần như chắc chắn sẽ ra đi, chốt chặn “số 1” của họ, Thibaut Courtois cũng đang được Chelsea gọi về. Quan trọng hơn cả, “vị tướng” của họ, Diego Simeone cũng có thể nghe theo tiếng gọi từ những nơi hấp dẫn và danh giá hơn.
Sau một mùa giải “đại thành công”, số phận của những CLB như Atletico rất dễ đoán. Ngày nào La Liga còn bị phân chia bởi cách biệt quá lớn về tài chính, những “hiện tượng” sẽ không bao giờ có cơ hội để duy trì vị thế và trở mình thành một “đại gia” thực thụ.
Tất nhiên, đó là câu chuyện của tương lai mà không ai có thể đoán chắc. Trước mắt, Atletico sẽ có cơ hội chứng minh phẩm chất của họ một lần nữa, trước Real Madrid ở chung kết Champions League, trận đấu mà họ bị đánh giá thấp hơn và không có sự phục vụ của chân sút chủ lực, Diego Costa.